Một lá thư gửi ba mẹ dịp sinh nhật

Gửi đến ba mẹ của con. Còn vài ngày nữa là con tròn 28 tuổi rồi. Quả là thời gian...
Gửi đến ba mẹ của con.
Còn vài ngày nữa là con tròn 28 tuổi rồi. Quả là thời gian như con thoi. Ba mẹ đã từng có suy nghĩ hay tưởng tượng thế nào về một ngày con lớn như thế này?
Tam thập nhi lập. Con cũng sắp trở thành người cần phải tự đứng trên đôi chân của mình rồi.
Thực ra những dòng này con cũng chỉ nghĩ là gửi đến ba mẹ, chứ thực tế sẽ không có làm vậy. Vì con nghĩ, sự thấu hiểu giữa chúng ta, về ngôn ngữ biểu đạt trải nghiệm, niềm tin và những thứ linh tinh khác, đều thấp một cách đáng thương. Bao nhiêu năm qua con đã trải nghiệm việc phát biểu những điều được cho là “nực cười”, “kỳ cục” qua cảm nhận của ba mẹ, còn con thì lại cảm thấy có ý nghĩa với chính mình. Quả là đau lòng, nhưng con chấp nhận được.
Hôm nay nhân ngày sức khỏe tinh thần của con đã bình phục hoàn toàn, con ghi lại những dòng suy nghĩ này đến gửi đến ba mẹ và chính bản thân mình để mừng tâm trí con bình an trở lại. Nói như vậy là bởi vì chính xác trong một khoảnh khắc trong hôm nay con đã cảm nhận được trạng thái tinh thân của mình đã quay về lại được mức vui vẻ, phấn chấn, lạc quan và nhiều yêu thương trong tâm trí như lần đầu tiên con cảm nhận thấy nó tầm 8 năm trước. Kể từ sau đó dù có lên xuống nhưng phương đi xuống là đa số, chạm đáy tầm 3 năm trước và bò dần lên đến điểm giá trị nội tại vào ngày hôm nay. Điều này làm con cảm thấy vui mừng, vì đã dần lấy lại được kết nối với bản thân và những người xung quanh rồi.
Điều khác khiến con vui mừng ở đây, có thể nói, chính là trước đây khi mình thấy yêu đời, yêu người xung quanh mình, yêu bản thân mình, là khi mình chưa biết gì về cuộc đời, chưa biết nhiều về con người, chưa tự nhận thức được bản thân mình. Còn bây giờ, qua 10 năm xa ba mẹ, con thấy nhiều về cuộc đời này, tính hay thay đổi của nó, thấy những tính chất được quy định trong gen của loài người, những điều con thích và không thích, điều con ghê tởm và sợ hãi, thấy có những lúc mình ghét bản thân mình như thế nào vì mình là con người, vì mình làm những điều mà bản thân khi còn là thiếu niên đã tự nhủ là khi lớn lên mình sẽ không như thế, con đã học cách để chấp nhận những giới hạn, và cố gắng để trở thành bản thể tốt hơn của chính mình. Con không ghét sự vật sự việc nữa, không ghét bản thân mình nữa. Con không buộc bản thân mình phải sống có ý nghĩa to lớn nữa, con học cách để tự sự tồn tại của mình là một ý niệm về sự sống, và con sống. Chỉ thế.
Con cũng học được điều mà con luôn khát khao muốn biết, trên con đường nhận thức được cách mà thế giới này vận hành, cách tâm trí con người vận hành.
Thế giới xoay quanh những điều khả tín và phương pháp phòng hờ rủi ro bất tín, trong kinh doanh, trong mối quan hệ con người với con người. Thế giới cảm xúc của con người, của những nghệ sĩ, rung cảm của chính con. Những phản ứng sinh hóa bên trong con người và môi trường ảnh hưởng đến cảm xúc và quyết định của họ như thế nào. Thế giới tài chính, kinh doanh, khoa học, nơi người ta tạo ra những giá trị vật chất, dịch vụ và trí tuệ để phục vụ cho nhu cầu của toàn thể xã hội loài người. Học được những tín hiệu âm thanh, ký tự của những vùng đất khác nhau để hiểu những vùng đất và văn hóa. Thế giới tư tưởng, chính trị, triết học, nơi người ta nhận thức về bản thân, quyền con người, những khế ước gìn giữ sự ổn định của xã hội, các phương diện sáng tối bên trong nó. Về những giới hạn bên ngoài và những giới hạn bên trong con, học cách chấp nhận người khác vì họ là họ, và tôn trọng sự khác biệt giữa con và họ, học cách vạch ra giới hạn cho người khác trong những tình huống cần thiết. Con cũng học được cách yêu thương một con người, kể từ sau những đổ vỡ của trái tim, và qua trải nghiệm nuôi dạy con của riêng con.
Vì con giữ được sự tò mò của một đứa trẻ, và khao khát được học, được biết, để làm, để xây dựng cho gia đình, bảo vệ người mình yêu thương, nuôi dưỡng con cái, lan tỏa tình yêu thương đến những cá thể xung quanh mình và nỗ lực để đạt được những thành tựu mà chính bản thân mình trước đây mong ước, dù trước đây con đã từng muốn từ bỏ cuộc sống, muốn bỏ cuộc, muốn ngừng thấy đau do trầm cảm. Con cảm thấy đây là thành tựu to lớn của bản thân mình. Con mong ước ba mẹ cũng sẽ mừng cho thành tựu này của con, và dù có không, thì con sẽ cố gắng giữ điều này cho riêng mình.
Con nghĩ ba mẹ là những người mạnh mẽ, đã trải qua những giai đoạn khó khăn, và ba mẹ vẫn sống đến hôm nay, vẫn là chỗ dựa tinh thần và vật chất cho con, để con được nhìn thấy nhiều hơn những khía cạnh khác của cuộc sống, nên con cảm thấy, mình thật may mắn. Dù trước đây con khờ dại đến mức nghĩ rằng mình không cần ba mẹ nữa. Chúng ta có lúc sai, có lúc đúng. Có lúc nhẫn tâm, có lúc bao dung. Con cũng vậy, ba mẹ cũng vậy, vì chúng ta là con người, nên là, những chuyện trước đây, và những chuyện sau này, hy vọng con sẽ biết cư xử hơn để ít làm ba mẹ buồn lòng hơn, và hy vọng con mạnh mẽ hơn để bao dung cho những điều ba mẹ vô tình làm tổn thương con.
Con muốn nói lời tri ân chân thành, vì những năm tháng qua đã bao dung, cho những lúc con lạc lối, và cuồng nộ. Và thật nhiều tình yêu thương, mong muốn những điều tốt đẹp đến với con mà ba mẹ đã ấp ủ. Hóa ra, sự sống của con xinh đẹp và viên mãn đến thế này.
Những năm tháng còn lại, chỉ cần ba mẹ khỏe mạnh và vui vẻ, con cũng đủ thấy mình may mắn. Những vấn đề còn lại, con sẽ cố gắng cùng mọi người xây dựng.
Ý kiến bạn đọc